Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Monday, 15 December 2014 10:33
Hơn 10 năm bền bỉ, CSTT chúng mình không còn nhiều những giọt nước mắt khi nhìn thấy những hoàn cảnh khó khăn, không còn những cuống quýt vụng về khi muốn giúp đỡ một bé thơ bất hạnh… Giờ đây, chúng mình ngày càng chuyên nghiệp hơn, kinh nghiệm hơn để nhân rộng những tấm lòng nhân ái. Đem niềm vui và hạnh phúc đến không chỉ cho 1, 2 bé thơ mà cho nhiều nhiều hơn nữa những em bé vùng sâu, vùng xa được nhận những nụ cười hạnh phúc, dù chỉ trong khoảnh khắc. Đó chính là những niềm vui Chia sẻ tình thương chúng mình đón nhận hàng ngày. Chặng đường 10 năm bền bỉ bên nhau đã tạo ra 1 CSTT đầy tình yêu thương, giản dị, chân thành và vô cùng hết lòng vì công việc.
Sự yêu thương tôn trọng nhau ấy đã làm nên thương hiệu của chúng mình, CSTT thân yêu. Người dưới nghe người trên, người trên chỉ bảo người dưới, chia sẻ kinh nghiệm, phối hợp nhịp nhàng, tất cả làm việc bằng cái tâm trong sáng, nhẹ nhàng. Cả gia đình thân thiết, gắn bó sẻ chia từ một diễn đàn Ảo cho đến cả cuộc sống THẬT hàng ngày. Chúng mình tự hào vì được là một thành viên của Chia sẻ tình thương yêu dấu.
Để kết thúc một năm nhiều hoạt động sôi nổi, một năm nhiều tình yêu thương, một năm nhiều thế hệ của CSTT chào đời, một năm với nhiều niềm vui to lớn. CSTT đã kết thúc 2014 bằng một chuyến đi đầy màu sắc số 153 đến với vùng cao Hà Giang đầy gió lạnh và khó khăn. Sau chuyến đi tiền trạm tới các huyện khó khăn, trắc trở chúng mình đã quyết định đem niềm vui tới cho hơn 400 em học sinh trường TH Ngọc Minh, xã Ngọc Minh, huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang. Không nằm trong 4 huyện vùng cao nghèo xơ xác, nhưng Ngọc Minh lại là nơi không nằm trong diện cấp kinh phí và ngân sách nhà nước vì vậy CSVC còn rất nghèo nàn, xơ xác, trường sở thì vẫn vách gỗ hở toang hoác, hoang sơ. Chỉ có 24h vừa di chuyển vừa làm việc mà CSTT chúng mình đã đem đến cho các thầy cô giáo , học sinh nơi đây một NGÀY HỘI, niềm vui đong đầy trong ánh mắt, nụ cười tươi tắn nở trên môi không chỉ của các em học sinh dân tộc nghèo khó mà còn ở cả trên những khuôn mặt thân yêu của mỗi thành viên CSTT chúng mình.
Một chuyến đi đông nhất từ trước đến nay, gần 80 màu áo chuối cùng mong muốn sẻ chia với những em bé hồn nhiên này.
Chuyến đi đông nhất của CSTT chúng mình, 2 xe 45s và 35s của CSTT Hà Nội, xe 16s từ CSTT Hải Phòng, 2 xe của ngân hàng ACB đi hỗ trợ, 1 xe của bác sĩ...
Hơn 80 con người, đến điểm tập kết là ai vào việc đấy vô cùng khẩn trương, nghiêm túc
Hàng hóa được chất đầy các khoang
10h30 xuất phát từ Hà Nội, chồng con, vợ con đi ngủ rồi chúng tớ mới ra khỏi nhà. Những công việc dù có ích nhưng không được ảnh hưởng đến gia đình, cần nhất những tấm lòng và sức khỏe hơn người. 7h sáng, trời còn mờ sương CSTT đã tới điểm trường chính Tiểu học Ngọc Minh với 20km đường đèo ngoằn ngèo đầy mây trắng. Hai mẹ cùng tên Hà trưởng ban hậu cần và tài chính đã sẵn sàng vào việc, dù cả đêm trên xe có khi chẳng được nghỉ ngơi vì cứ lo lầm nhẩm ai thu rồi, ai chưa thu? Đặt phở bao nhiêu bát thì vừa và không thừa phí phạm. Yêu lắm í những tấm lòng như thế, nếu ai biết cái con bé mũ đỏ kia chỉ hơn 40kg với 3 đứa con nheo nhóc và cái đứa áo tím lịm kia còn con nhỏ và làm bánh còn giỏi hơn cả thợ. CSTT chúng mình tự hào vì có những thành viên như thế
Ai vào việc đấy vô cùng nhanh chóng, hai khu chụp ảnh vèo một cái đã được căng dựng kịp thời để ý tưởng tuyệt vời của Đồng Nát là mỗi bạn nhỏ được mang về nhà một tấm ảnh giáng sinh với ông già Noel và công chúa Tuyết. Thử phông giúp thợ nhá...
Test máy thôi mừ
Chuyến đi này, CSTT còn vui mừng chào đón nhiều thành viên thân yêu từ HCM, Đà Nẵng và Hải Phòng đều đồng hành trong những ngày cuối năm bận rộn
7h sáng, trừ 1 số bạn ở điểm trường lẻ xa quá chưa đến kịp, còn đâu các bạn í đã đến đông đủ lắm rồi.
Được đến trường là được nhiều niềm vui, hạnh phúc. Ngôi trường vẫn còn tồi tàn thế kia, nhưng với nhiều hoạt động của những tấm lòng, các bạn nhỏ được mặc áo ấm mặc dù ở nhà thì đôi khi chả có cơm ăn...
Bắt đầu thử máy ảnh để chuẩn bị nào...
Team Media của Đồng Nát đã sẵn sàng vào cuộc
Bộ phận chia quà do anh Nam và vợ yêu Tú Virgo làm leader đã bắt đầu
Ai vào việc đấy, hơn 400 suất quà với áo khoác, dép lê, cặp sách, đồ dùng học tập, bánh kẹo... nhanh chóng được phân chia ngăn nắp, gọn gàng
Dù địa điểm hơi chật chội một tý nhưng các công đoạn đều thoăn thoắt, gọn gàng...
Đã gần chỉn chu rồi đấy... Anh Nam phụ trách hàng hóa tâm sự sau chuyến đi:
Ước gì tinh thần sống và làm việc này có ở mọi lúc mọi nơi nhỉ! Nếu có chắc tôi chẳng mất thời gian để xây dựng kế hoạch sxkd 2015 nữa
Nhóm Hải Phòng cũng vui nhộn với những quả bóng đầy màu sắc
Các bạn nhỏ thích nhất những món quà sắc mầu này
Ngoài kia, lũ trẻ vẫn xếp hàng để chụp ảnh, vừa tò mò, vừa háo hức...
Xếp hàng rất ngoan và nghiêm túc
Chụp ảnh xong các em sẽ được vào khám bệnh
Và được hẳn chú Hề khám bệnh cho nhé, yêu không?
Trẻ con dân tộc, nhiều khi ốm cũng chả biết là đang ốm, mũi dãi lòng thòng cũng cứ kệ thôi.
Được khám bệnh, được siêu âm, được phát thuốc, được dặn dò chu đáo. Hy vọng, đời sống của các con sẽ ngày một văn minh, ngày một tốt đẹp hơn
Ít được gặp bác sỹ, mặt bạn nào bạn ấy căng thẳng là...
Không có gì phải lo con nhé, khám bệnh xong ngoài thuốc còn được phát kẹo nữa cơ mà... sướng thế có gì phải lo đâu
Những chiếc áo khoác thường được tặng ở những chương trình như thế này, thời tiết lạnh mà mở áo em ra là thấy nguyên cái bụng vì em chả mặc gì bên trong ngoài cái áo khoác...
Trong lúc các bạn chụp ảnh, khám bệnh, những bạn còn lại được anh Tiến Ngựa Ô Can Trường- Hướng đạo sinh vừa thực hiện chuyến đạp xe từ Cà Mau ra tận Hà Nội để tham gia cùng CSTT và anh í đang cho các bạn nhỏ vui chơi vui vẻ kìa...
Có một sự cố là không có điện, team Media của Đồng Nát iu quý bị trục trặc mất hơn 1h mới mượn được máy nổ để bắt đầu
Các thao tác đang bắt đầu... Mọi kế hoạch xắp sếp là bị cancel hết nhá... Giờ chỉ mong có cái ảnh chạy ra là sướng rồi
Niềm vui tiếp nối niềm vui... CSTT muốn mang đến cho các con một ngày hội vì vậy, chụp ảnh rồi, khám bệnh rồi... chúng mình còn được vui chơi nữa...
Những nụ cười và những bàn tay xinh, các bạn í vui cười thật sự...
Được chơi, được hát hò và được nhận quà nữa...
Không khí vẫn rất khẩn trương và khoa học ở mọi khu vực- Khu chụp ảnh
Phòng khám bệnh
Khu nhận thuốc
Và những tấm ảnh đầu tiên đã ra lò, những người làm nhiệm vụ còn vui cười hớn hở hơn cả con trẻ kìa....
Bao tâm huyết đã trở thành hiện thực... iu lắm í
Trên sân khấu, các trò chơi vẫn được tiếp tục tiếp tục
Các bạn nhỏ hào hứng, sôi nổi làm các cô chú cũng như quên mất cái rét kề bên...
Khung cảnh rộn ràng
Vui tươi, nhí nhảnh
Những màu áo chuối trẻ trung tươi tắn, và yêu đời
Vì đã góp phần đem niềm vui tới những khuôn mặt thơ ngây, hồn nhiên kia
Rỗn rã tiếng cười, ngân vang tiếng hát... Yêu Chia sẻ tình thương nhà mình quá
Trong này, các bác sỹ đang bắt đầu với những bạn có nghi vấn tim bẩm sinh
Mỗi chuyến đi, dưới sự hỗ trợ tuyệt vời của Trung tâm tim mạch bệnh viện ĐH Y HN do bác sỹ Nguyễn Lân Hiếu đứng đầu, CSTT lại có những niềm hạnh phúc nho nhỏ khi góp phần giúp những trường hợp tim bẩm sinh được làm phẫu thuật, được sống khỏe mạnh, bình yên.
Thật đáng trân trọng những con người này... dù vô cùng bận rộn, nhưng các anh đã song hành cùng CSTT trên mỗi nẻo đường, trên những chuyến xe đêm vất vả, chỉ 1 nửa ngày dành cho các em nhỏ nhưng đã ngốn của các anh biết bao thời gian đi lại và ảnh hưởng đến công việc của các anh.
Tình yêu thương, tấm lòng này... không phải ai cũng có và cũng có thể hành động
Để thêm thời gian cho team Media và team bác sỹ, ngoài kia mọi trò chơi được cố nghĩ ra để thu về những nụ cười rạng rỡ
Không chỉ thi giữa khối 1 với khối 2...
Thi giữa khối 3 và khối 4
Thi bằng những vòng ôm tình cảm mến thương...
Bằng những nụ cười ra cả nước mắt... các thầy giáo mang cả vung nồi ra cổ vũ kìa, vui không?
Cuộc thi thú vị giữa CSTT và thầy giáo tiểu học Ngọc Minh...
Bất phân thắng bại hehe
Đau hết cả cổ vì cười, niềm vui này mong sao sẽ đọng mãi trong lòng các con và CSTTers nhà mình
Và niềm vui lớn nhất đã đến... Những món quà thiết thực đã đến tận tay các con thân yêu
Những chiếc cặp xách xinh xắn với đồ dùng học tập, với những đôi dép chứa chan tình cảm, với tấm áo ủ ấm mùa đông- CSTT như gửi đến các con thông điệp: Hãy cố gắng học hành, đem cái chữ để cho cuộc sống thêm ấm no, hạnh phúc
Niềm hân hoan có cặp sách mới, như tìm lại tuổi thơ của chính mình CSTT nhỉ?
Đây chính là mỗi ngày tôi nhận một niềm vui đấy
Một niềm vui nữa là phút giây nhận món quà thú vị
Những tấm ảnh chụp với công chúa Tuyết, ông già Noel được in màu, ép plastic cẩn thận gửi đến các em, những bạn nhỏ vùng cao xa xôi chắc lần đầu tiên biết thế nào là Ông già Noel và công chúa Tuyết
Những nét mặt háo hức tìm quà
Từ thầy cô giáo, phụ huynh lẫn học sinh đều rất vui với món quà thú vị này
Sân trường ngập nắng, rộn rã sắc màu...
Những chiếc cặp đẹp đã đến với các con lớp 5, chuẩn bị cho một năm học cấp II sắp tới
Của con đây phải o?
Để các cô trao tặng niềm hạnh phúc
Bạn nào chưa có ảnh được chụp bổ sung ngay bởi nhiếp ảnh gia Đồng Nát- Iu nhiếp ảnh gia này lắm í
Bạn Hơ Mông này xuống từ núi cao với đôi chân o dép- EM được bác sỹ Hiếu tặng ngay đôi dép mới
Học lớp 1 nhưng em vẫn chưa hiểu rõ tiếng Kinh vì vậy em chỉ cười khi nghe bố nói
Thành viên mới, nhưng mới hay cũ đều là gia đình Chia sẻ tình thương. Mong rằng e gái sẽ tiếp tục song hành và nghiện những chuyến đi tập thể như bọn chị
Đây cũng là thành viên mới và là trợ lý hậu cần đắc lực của Hà Pokiona
Mình chốt bài viết bằng lời tâm sự của Bác sĩ Dương, thành viên trong nhóm Bác sỹ khám bệnh: " Mỗi chuyến đi một cảm xúc mới, chuyến đi này có thể đông tới mức kỷ lục, 4 chiếc xe ô tô mới đủ cả nhà lên xe, đủ các thành phần, trong đó nhiều thành viên từ Cà Mau, Từ Sài Gon bay tàu bay ra Hn để kịp chuyến ô tô tốc lực Hà Nội Hà giang - Hà Nội. Mỗi thành viên một nhiệm vụ, thật là tự giác, tự tâm, tự nguyện. Các Bác sĩ chúng tôi đến trường, từ GS Nguyễn Lân Hiếu đến các Anh Chị em điều dưỡng ngay lập tức, sắp xếp bàn ghế, không nề hà cái rét đến 7 độ xê, triển khai khám cho gần 400 học sinh, kê đơn, phát thuốc chữa bệnh. Tất cả chuyến đi không một phút nghỉ ngơi, đi nhanh, ăn khẩn trương, ngủ tranh thủ. Đúng là khi con người tự nguyện làm việc gì thì không cần nhắc nhở, không cần kiểm tra. Những sự kiện, những công việc bình dị này nhưng là cứu cánh cho tâm hồn con người trong một xã hội xung quanh có quá nhiều điều giả dối"
Vâng, với chúng mình... trong cuộc sống bộn bề công việc, khó khăn và thử thách chất chồng. Mỗi chuyến đi đem niềm vui đi chia sẻ và nhận lại những nụ cười hạnh phúc. Đó chính là một cách lựa chọn cách sống, cách yêu thương, cách chia sẻ của mỗi con người. Nhưng lại là cách sống của Chia sẻ tình thương nhà mình. Mong rằng chúng ta lại tiếp tục, lại gắng sức, lại gây quỹ, lại thu xếp thời gian để tiếp tục NHÂN RỘNG TẤM LÒNG NHÂN... như một cách MỖI NGÀY TA CHỌN MỘT NIỀM VUI.
Thềm những hình ảnh bên lề, mỗi khi ta xong việc, ta cũng cần phải vui
Những người đẹp CSTT
Chụp cùng các thầy cô giáo
CSTT Hải Phòng
CSTT Hà Nội
Hoàn thành nhiệm vụ cao cả của các sếp ở nhà, chúng em đi posing một tý
Chúng em là chị em một nhà ( Lời e Tú Vigrro )
Đồng phục từ trong ra ngoài luôn
Bố Kem Mút bảo, đây o phải là Hoa cỏ may nữa mà là Hoa cỏ trâu hehe...
Niềm vui của sự đồng hành...
Em điệu...
Tạm biệt mùa thu- CSTT 2014
Monday, 03 November 2014 21:39
Ngày cuối thu nắng mưa bất chợt, đang nắng chang chang lại thấy mây đen vần vũ… Gió sông Hồng lồng lộng thổi rối tung cả tóc, bãi cát dài trông thì lãng đãng triền miên nhưng thực tế đi lướt qua thôi là đầy cát trôi vào miệng.
Thời tiết ẩm ương chẳng ngăn được những tâm hồn máu me ăn uống, những đôi chân lũn cũn thích nô đùa và cả những cái miệng ưa tám…. Một ngày thu thật xứng đáng ngày thu. Lâu lắm rồi Chia sẻ tình thương lại có dịp tụ tập đông đủ thế, cả phu nhân, phu quân và các bạn nhỏ F1. Chả còn nói gì đến thiện nguyện, đến những kế hoạch gây quỹ nối dài. Chỉ đơn thuần là ăn, nhậu và vui chơi. Hơn chục gia đình, vài chiếc xe đạp, lon sữa ông Thọ, cuộn dây thừng, mấy ngọn cỏ lau ngắt vội và những chú ngựa hung dũng bên thảm cỏ non hay bên những vườn hoa xinh xắn. Thế là cuộc vui cứ vui tưởng như không thể dứt, nếu như không có em Kẹo bé nhỏ ậm ọe muốn về, nếu như không đổi gió làm những bà già se lạnh hay một đống rượu là bị các ông nuốt trôi giờ ngồi không chả còn gì mà uống thì có lẽ cuộc vui cứ thế mà tiếp tục đến tận chiều.
8h30 sáng, chỉ có ngần này người có mặt. .. trong đó có em Kẹo Kéo bé xíu xịu xìu xiu nhé
THế là e thành tâm điểm để mọi người ấp ôm, nựng nịu
Lát sau thêm nhà Ong đến với thiên đường giữa thủ đô này...
Bọn trẻ con thỏa sức nô đùa với thiên nhiên
Và đùa nghịch trong giới hạn và tầm kiểm soát của bố mẹ
Những tay đua cự phách
Nhân tiện bố dạy e tập đi xe đạp luôn
Các bạn gái thì tranh thủ posing
Hai công chúa điệu đà này cứ nắm tay nhau mà điệu, chả cần quan tâm đến trời trăng mây nước gì sất, anh Kem Mút bị mấy em này vào đội, mất hết cả điện luôn vì: Mẹ ơi, chúng nó chả biết gì, chỉ điệu thôi hehe... Còn mẹ, lại cứ cố, cứ cố biết đâu, chúng nó thích nhau hihi...
Em Sâu cứ lạch cạch đôi guôc mộc mà dạo quanh cả cái công viên rộng lớn
Mẹ thì mỏng còn con thì cứ dầy cồm cộp, iu không thể tả
Hai mẹ con này cũng thế, thành hai chị em đến nơi rồi
Hỗ trợ con rể hihi
Mẹ con này đã hoàn thành kế hoạch tập đi xe đạp nhá
Tranh thủ...
Thêm một cặp mẹ con đáng iu nữa, mỗi cặp của mình, chả có kiểu nào
Ngày mai, avatar lại rộn ràng thay áo, like lại cứ là vèo vèo
Chấy rận của mẹ Lam, thần tượng của bác Loan KM đấy
Nào, thích có thưởng thì vui chơi nhé
Tuổi tác già, trẻ, lớn, bé lộn xộn quá đi...
Tập trung nào... nhìn bạn Cún Linh cứ tưởng BTC
Cạ Kem và Bùm....
Các em bé quá, đang chả biết về đâu
Ong chê anh Kem Mút béo, nhưng cứ nắm chặt tay bạn này cũng hơi bếu bếu đấy Ong ạ
Bỏ tay Sâu ra rùi nhưng tay kia vẫn giữ khư khư...
Các em đã về đội của 2 anh Kem, Bùm
Đã thêm cả em Ong rồi nhé, đủ độ hoành tráng trẻ con chưa?
Sẵn sàng rồi, sẵn sàng rồi
Còn đôi mắt đẹp này chưa biết về đâu?
Đội ngày không thắng mới là lạ... Toàn siêu sao và nhớn...
Trong khi đội này toàn trẻ con ngơ ngác, ông Bùm thì đang ngắm trời mây
Thảo nào ông Kem giải mãi không ra cái mật mã liền quát lên: Mật mã như cứt... Trong khi nó biết rõ là mật mã mẹ nó làm ra. Con với cái...
Đội này ngoài chị Tùng Chi và anh Ngộ thì các em cũng ngơ chẳng kém, hai mẹ này liền xông vào hỗ trợ
Có đội tìm thấy kho báu rồi mà vẫn cứ hy vọng có kho báu to hơn nên không thèm về nộp cho BTC
Cách giải đơn giản nhâts là HỎI, nhưng đố các anh khách này giải được đấy, được mẹ Loan cho tiền hehe
Đội nghiêm túc nhất là đội Duy Anh, Cún Linh...
May mà không bị phạt vì các bạn í bới tung bụi chuối, đống rơm và suýt bẻ cả sừng trâu kìa
Cứ giải được cái mật mã là có bạn bỏ cả xe đạp chỏng trơ để chạy thẳng... lại có bố mẹ lóc cóc đi nhặt về
Mẹ cũng đang lui cui giải hehe
Tôi đã thua- Icon ấm ức hehe
Còn con thua cũng mặc kệ- Icon Tỉnh bơ
Đây rùi, anh bạn Duy Anh ngoan ngoãn, chơi rất nồng nhiệt thế mà đến giờ đi học thì chạy vội ra xin về... chả bù cho anh Kem và anh Bùm
Đôi guốc lọc cọc này chả biết có hỉu gì không? Cũng chạy ra trò
Ông tướng siêu quậy này thì biết là kho báu màu xanh lá cây, thế là ông í hái một loạt lá cây mang về cho mẹ Loan luôn
Công chúa Bống cũng bỏ bạn mà tít mù...
Ong chả quan tâm thế sự, đang trầm ngâm dạo bước...
Nhưng nhìn thấy ống kính của bác Dũng là giơ 2 ngón tay lên trời ngay
Hai nàng điệu lại quên mất là đang chơi game rồi...
Ông tướng chê mật mã như ấy... nhưng vẫn xông pha và máu ăn thua nhất
Hớt hải kiếm tìm
Hóa ra đây là tác giả của cái xe vứt chỏng trơ tít tận bãi lau sâu hun hút
Vui quá nên Bùm được ưu tiên nghỉ học Acet nhé, Kem tị mãi đấy
Kho báu thứ 3 làm mẹ Loan run như cầy sấy, giờ nghĩ lại vẫn run, cả nhà giải thử
Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE
/* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-qformat:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin-top:0cm; mso-para-margin-right:0cm; mso-para-margin-bottom:10.0pt; mso-para-margin-left:0cm; line-height:115%; mso-pagination:widow-orphan; font-size:11.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-ascii-font-family:Calibri; mso-ascii-theme-font:minor-latin; mso-fareast-font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-theme-font:minor-fareast; mso-hansi-font-family:Calibri; mso-hansi-theme-font:minor-latin; mso-bidi-font-family:"Times New Roman"; mso-bidi-theme-font:minor-bidi;}
Mật mã 3: Bốn chàng dũng sĩ ra quân, 2 chàng sống sót 2 chàng hi sinh, ghép lại vẫn là một tiểu đội.
KHO BAU MAU VANG
O TREN ĐO LA
MOT CHOI CAO CAO
CAO CAO LA CAO
TRONG RUNG RAM CU,
CAY MA GHI DANH
XUA KIA LICH SU
DINH BO TUONG QUAN
LINH DANH DEP LOAN
GIAC 000 000 00
Vừa đi tìm kho báu vừa tranh văn thủ
Màu mè quá đi...
Đây mới gọi là tranh thủ đích thực, còn 1 ngày là sang đông mà đen như củ súng, tối về mặt, cổ và hai cánh tay đỏ rực như đi biển
E sẽ đi phục thù một bữa khác
Có con đường nào dễ dàng để tìm ra kho báu?
Nhưng đẹp thì công nhận là đẹp
Kia rồi, kia rồi.... chạy thôi, chạy thôi
Hai ông tướng đầu tiên đã trèo lên kho báu, nhưng dứt mãi chưa được tại bố Ong buộc cao vào chặt quá...
Nhìn thế này thôi chứ cao lắm, lên rồi run hết cả đít chả đứa nào dám xuống... Mẹ Loan thì sợ, nhớ chúng nó ngã lộn cổ thì mẹ chết theo
Cả cái ông Mít Nhợn lớp 2, chưa biết đi xe đạp cũng leo tót lên chòi mặc dù kho báu đã được anh Kem và anh Duy Anh chiếm mất rồi, xong rồi đếch dám xuống thế là lại cầu cứu ông thợ chụp ảnh lên đỡ xuống....
Duy Anh vẫn cố giải nhì hihi...
Kỷ niệm nhớ đời nhá...
Con đường thần tiên, nghe giải về kho báu cuối cùng nặng 65kg, mặc váy hoa, tóc hoe vàng... Lại nghe lỏm thằng Bùm lẩm bẩm: hình như là mẹ tớ.... thế là chúng nó lại lao trở về, mặc xác các mẹ hò hét đi cho cẩn thận
Các con cứ về đi nhé, các mẹ giả vờ hét thế thôi... có việc rồi
Đẹp quá
Và đây là công việc các mẹ thích nhất, dù là mẹ xề nhá
Ui giời...
Bảy sắc cầu vồng
Hoa cỏ may tập 5
Lũ hâm
Và lũ hâm nặng hehe
Những con sâu nhiều mầu sắc trên cánh đồng lau sậy
Lộ hàng hehe
Trở về tuổi thơ
Dàn diễn viên Hoa Cỏ May phần 6
Các nhân vật chính sau khi lập gia đình cho con trai, con gái haha...
Đạo diễn hô, phải nhìn vào mắt nhau đắm đuối
Mệt rồi, về thôi...
Làm sao nhịn ăn để chụp lại kiểu này hehe
Oanh có thần tượng theo dõi và chộp hình nhá
Hóa ra có cả em Sông Thu
Những con người hy sinh vì nghệ thuật
Trông cười thế thôi, mồm đầy cát đấy...
Thế là cả lũ lại hì hục tạo dáng.... vì kém miếng khó chịu
Các nàng tiên Chia Sẻ Tình Thương
Mai đồng loạt thay avatar nhé cả nhà, iu ảnh này quá
Behind the sence hehe....
bão cát sa mạc....
Cuối cùng thì em Kẹo Kéo cũng có một pô ảnh
Các em lui ra cho anh đi... đừng có há mồm nhìn anh như thế
Mẹ chỉ thích giai Kem Mút nhất là vì chàng í giống mẹ ở cái tính ưa mạo hiểm, thích cảm giác mạnh và vô cùng bạo dạn
Vì đã tham gia chơi nhiệt tình nên được mẹ thưởng cho 30 phút cưỡi ngựa, cu cậu thích lắm
Ha ha... chẳng có gì để bình loạn ảnh này
Đáng yêu và đáng sống nhỉ?
Ong nhớ là chê anh Kem mập đấy nhé...
Hai công chúa của Đồng Nát
Mây đen vần vũ, gió thổi rầm rầm nhưng bố vẫn chịu khó tác nghiệp bên trên còn các mẫu nằm ngồi ngả ngớn bên dưới, chả lo gì trời mưa
Bố lo tác nghiệp, mẹ mải chạy sô... em Kẹo Kéo được bác Hà ôm đến nỗi hôm nay vẹo cột sống không đi Yoga nổi, bác trai thì mệt ngủ ruồi bâu đầy quần. Ôi, bố mẹ cháu áy náy quá
VUi nhất là đoạn các trò chơi của bọn trẻ
Bác Nam hô, trò này ai thắng được ngay 100K... thế là từ Cún Linh cho đến BuBi cũng đều quắn cả đít
Kéo co vui nhộn, cười sái quai hàm
Cứ thua là kéo tiếp để gỡ hòa
Các anh chị già sẵn sàng giúp đỡ lũ trẻ
Vui cứ phải gọi là... quá vui
Hết hiệp nọ sang hiệp kia không phân thắng bại
Bắt đầu....
Nhảy dây, trở về tuổi thơ nhí nhố
Tai nạn bất ngờ
Đây là nhẩy hay là múa nhỉ?
Mẹ vui chơi, bố tác nghiệp, anh đi học, e được các chị Ong, Bống, Sâu chăm sóc rất nhiệt tình, Chắm đến phát khóc luôn hehe
Bịt mắt bắt dê
NGười dẫn đầu cuộc thì bò 4 chân giống CHÓ nhất đang là Mít NHợn
Và giải nhất 100K đã thuộc về chàng mập Mít Nhợn đáng yêu
Đẩy xe kút kít ngộ nghĩnh
Mít Nhợn đang dẫn đầu, cố lên, cố lên
Duy Anh xung phong làm đầu tiên mặc dù chả biết ai vào ai cả
Chơi ném lon cũng vui vẻ cực kỳ, các bạn nhỏ chả cần học luật, cứ giầy dép tháo tất ra mà tương choang choang, chả cần đứng đúng vạch cứ lao đến tận cái ống bơ và ném choang choang
Kết album ảnh này bằng ảnh bà Giám đốc CSTT cũng kéo co
Thế mới biết, vui đâu chỉ là trò vui, đâu chỉ là ăn ngon, mặc đẹp, vui đâu phải cứ vào rạp xem phim, tới resort để nghỉ, chui vô trung tâm thương mại mát mẻ sạch sẽ là VUI. Vui còn ở chỗ những tâm hồn gần gụi tự thấy gặp nhau là vui, vui là khi bọn trẻ được quay trở về tuổi thơ của bố mẹ, được thả sức chạy nhảy nô đùa không bó buộc thời gian, là được về với thiên nhiên hoang dã và những trò chơi chả tốn tiền nhưng lại là những kỷ niệm không thể nào quên với bọn trẻ. Thích nhất là làm cho trẻ con vui, trẻ con nhớ và trẻ con mong mỏi được tiếp tục trong những lần sau. Ngoan ngoãn, học giỏi cùng song hành với bố mẹ trong cuộc sống nhé các con thân yêu. Những trò vui như thế này sẽ được tiếp diễn, tiếp diễn và tiếp diễn… Hẹn gặp lũ trẻ CSTT nhà mình nhé.
Hồ Tiên Sa- Trái tim 6H2
Monday, 03 November 2014 16:52
Ngày hôm nay, ngày cuối cùng của tháng 10. 6H2 chúng mình rạo rực lên đường, trong chuyến tham quan đầu tiên của đời học sinh Trung học cơ sở. Đi chơi, chắc bạn nào cũng đi nhiều lắm rồi, nhưng đi chơi với thầy cô mới, bạn mới và một địa điểm mới mà mình và gia đình chưa từng được đi nó sẽ thú vị và đáng mong chờ hơn hẳn phải không các thành viên đáng yêu của 6H2?
100% các bạn đăng ký, cô Thảo chủ nhiệm vui vẻ, phấn khởi diện giầy thể thao khỏe khoắn, có mặt ở sân trường từ 5h30 sáng. 5h45 lớp mình đã gần như đầy đủ đấy, đúng giờ ra phết… Chưa có đồng phục như các lớp, nhưng lớp mình có đồng phục áo vàng thể dục rồi, nhìn cũng oách và dễ quản lý hơn so với việc mặc lộm cộm và thời trang nhỉ? Tự chuẩn bị đồ ăn trưa là một kỹ năng mới mà các bạn được trải nghiệm khác so với tiểu học, nhìn các cô cậu lớn chưa lớn hẳn, bé thì cũng chẳng còn bé nữa tay xách nách mang túi linon lớn nhỏ, nhìn vừa buồn cười, vừa đáng yêu. Như thế mới là tuổi thơ các con ạ. Nếu các con nghiêm túc, chỉn chu, nếu các con đầy đủ phương tiện và đồ dùng cá nhân siêu tiện dụng thì các con đâu còn là trẻ con nữa, mà trở thành người lớn mất rồi. Hãy cứ là trẻ con thôi nhé, để tận hưởng thêm nữa những năm tháng tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng và những kỷ niệm đẹp đẽ không thể nào quên.
Xe số 08 ( Con số thật may mắn đấy ) khởi hành gần như sớm nhất, mẹ Loan chạy theo mà lo bị bỏ rơi giữa đường vì sáng sớm, xe chạy thật là nhanh. Đúng 8h đã có mặt ở khu du lịch Hồ Tiên Sa, ngay dưới chân núi Ba Vì với khung cảnh thiên nhiên nên thơ và hùng vĩ. 9h, Hội khỏe phù đổng trường THCS Trưng Vương diễn ra sôi nổi và rạo rực dưới cái nắng cuối thu. Dù còn nhiều bạn chưa thực dạn dĩ với thiên nhiên nắng gió, dù vừa nhõng nhẽo rú rít lên vì sợ vắt, dù vừa thút thít ca cẩm biết nóng thế này lần sau con chẳng đăng ký đi nữa… nhưng khi tiếng loa của thầy tổng phụ trách vang lên là các bạn í đã đâu vào đấy, đội hình, đội ngũ đàng hoàng trong các hoạt động tập thể, trong các trò chơi kỹ năng sôi nổi. Những bạn còn lại thì hò hét cổ vũ vô cùng nhiệt tình… Cả sân vận động vui tươi cùng tiếng cười nói, hò hét ầm ào của 25 tập thể lớp 6, 7 cùng tham gia ngày hội hôm nay.
Lớp 6H2- Xe số 08
Chuẩn bị Hội khỏe phù đổng trường THCS TRưng Vương
Không khí sôi nổi của cuộc thi...
Dẫn bóng bằng tay với THu Hoài- Hoài bình thường vô tư, hay cười, hay nói nhiệt tình trong mọi lĩnh vực. Hôm nay hơi trục trặc một tý, bị các bạn chế thế là rơm rớm nước mắt ngồi một chỗ mãi. Khô thân con gái, mẹ Loan phải dụ mềm, dụ cứng... chán mới vui lên.
Nhảy dây đôi với Hải Linh và Hoàng Oanh
Hai bạn gái nhảy nhanh thoăn thoắt, nhưng chỉ gặp trục trặc tý chút nên bị ngã
Đẩy xe kút kít với Kem Mút Nhật Minh và TUấn Duy
Hai bạn này thế chân cho 2 bạn không được bố mẹ cho phép chơi vì sợ ảnh hưởng đến sức khỏe và an toàn đấy. Trái ngược với quan điểm giáo dục của nhà mình, các con cần trải nghiệm, cần rèn rũa và sống tốt ở tất cả mọi môi trường
Chả tập luyện sớm nhưng hai bạn này ăn í ra phết đấy
Rất là vui luôn
Ba người bốn chân, nhìn mặt Trang căng thẳng chưa kìa?
Căng thẳng vì có thằng béo Nhật Minh đang chạy về ngáng đường
Bắt đầu rồi
Rất chuyên nghiệp
Rất đoàn kết
Nhưng lại cuống rồi
Kỷ niệm nhớ đời các con nhỉ?
Tiếp tục với 3 người 4 chân nhóm nam nào
Minh Hiếu A, Lê Nguyễn Minh Đức và Hoàng Minh Đức
Tình cảm quá
Nhưng mà vẫn ngã hic hic
Về kịp đích rồi, cố lên, cố lên, cố lên....
10h, hoạt động kết thúc. Cả khu du lịch Hồ Tiên Sa có 4 cái nhà sàn thì đã được các lớp có kinh nghiệm thuê hết và đặt ăn trưa luôn mất rồi. Mẹ Loan và cô Thảo ngoại giao một hồi liền thuê được cả một cái hội trường rộng lớn, có cả sân khấu phục vụ hoạt động kỹ năng của riêng lớp mình. Lại rủ rê được 6K2 và 7K1 thuê chung nữa chứ. Chi phí thành ra lại tiết kiệm mà lại được nghỉ ngơi, vui chơi mát mẻ.
Hoạt động xong rồi, chúng mình ăn thôi. Đói quá
Vào phòng mát mẻ để nghỉ ngơi và chuẩn bị cho cuộc thi Tìm hiểu về chất dinh dưỡng
Nhưng các bạn í đói quá, vì dậy sớm vì hoạt động liền mang hết đồ ăn ra nếm và khoe
Cuộc thi TÌM HIỂU VỀ CHẤT DINH DƯỠNG trong bữa ăn hàng ngày bắt đầu được chuẩn bị. Các tổ nằm bò ra viết lách, trang trí bản trình bày, trang trí mâm sản phẩm đã kì công mang đi. Không khí khá là khẩn trương và nhộn nhịp. Một số bạn nam không chịu nổi, mới 10h sáng đã mang đồ ăn ra xơi đến giờ trình bày của cuộc thi thì đồ ăn đã hết… kỷ niệm quá vui các con nhỉ?
11h, cuộc thi bắt đầu. Bên cạnh cô chủ nhiệm, mẹ Hà mẹ bạn Gia Thịnh và anh Mẫn Hướng dẫn viên du lịch thì mỗi đội được bầu 1 bạn lên làm BGK và luật đề ra là không được chấm đội của mình. Thế là giữa các đội thường ít tương tác và không ai chê bai đối thủ cạnh tranh, nhưng nội bộ BGK thì mất đoàn kết một cách vui vẻ, vì các bạn í dù không được chấm điểm cho đội mình nhưng lại bảo vệ đội mình một cách cực kỳ nhiệt huyết hehe…
Tổ 4 Rau Muống này là ăn sớm nhất đây
CHịu không nổi, em ăn trước ạ
Nhưng đa phần các thành viên 6H2 đều ngoan ngoãn và ý thức như thế này
Nhóm đáng yêu nhất là nhóm Lipid của Tuệ Thư và Hoàng Oanh, bày biện lần thứ nhất
Nhóm này thì không thi gì cả, ăn đã
Chuẩn bị thật công phu
Những đôi bạn cùng tiến đáng yêu
Quỳnh Trang và Minh Hiếu A
Lớp trưởng và chi đội trưởng ( Làm mẹ nhớ đến ngày xưa, anh lớp trưởng và chị bí thư )
Đội ngày bày biện đẹp đẽ và ý thức lắm í
Hoàng Oanh tỉ mẩn ngồi xếp từng quả trứng
BỮa trưa đầy tình yêu thương của gia đình làm mẹ cũng phải thèm
Nhóm rau muống này cũng chỉ ăn thôi.... nhóm của con tui Nguyễn Trần Nhật Minh
Nhóm này ngơ ngác với chủ đề NƯỚC, các bạn hỏi mẹ ơi, chả lẽ chỉ mang nước lọc thôi à... Mẹ gợi ý một hồi và hôm nay thấy tổ trưởng Uyên kì cạch chuẩn bị, trang trí và phụng phịu ra mách: Mẹ, con mang nước ép trái cây, chưa kịp thi chúng nó đã uống gần hết rồi... May mà còn một ít để dự thi
Mâm đồ uống dễ thương của các con đây, trang trí băng cà chua, dưa chuột hẳn hoi nhé
Những bạn trai ý thức và đáng được tuyên dương này
Nhóm Lipid lại bày biện lần 2 lên sân khấu
Đẹp đẽ thế này, nhưng thấy các nhóm khác kiếm bàn... các bạn í lại thay đổi
Tổ rau muống đi kiếm được hẳn cái bàn hoành tráng
Gọi là tổ rau muống vì Kem bảo, con phân mỗi bạn tìm một loại hoa quả có vitamin A, B, C, D... cho nó phong phú nhưng ông Khang ông í cứ nhất định là mang rau muống, Kem đành chịu, các bạn muốn mang vitamin gì thì mang và hôm sau ông Khang có một túi linon rau muống nằm ở giữa bàn, yêu phết. Thế là nhóm này được gọi là nhóm RAU MUỐNG
Đây, sản phẩm của nhóm Vitamin hay còn gọi là nhóm RAU MUỐNG
Không khí vô cùng khẩn trương, nhóm Lipid của Tuệ Thư lại bày lại xuống sân khấu lần thứ 4
Nhóm này toàn chất đạm và có cả nước mắm nữa nhé vì đổ ướt cái tấm khăn trải và mẹ Loan dẫm phải đấy nhé. Nhóm PROTEIN
Không khí chưa? Sắp đến giờ rồi, sắp đến giờ trình bày rồi
Nhóm khoáng chất đáng yêu của Trâm Anh tổ trưởng
Nhóm Gluxit hoành tráng nhất đây
Sau khi bắt thăm, nhóm ra trình bày đầu tiên là nhóm Lipid, các bạn í rủ nhau vào cánh gà bàn bạc và có cả kịch bản hẳn hoi.
Nhóm khán giả này thì không chờ nổi, phải ăn cái đã...
Nhóm duy nhất biết sử dung Sơ đồ tư duy để trình bày nội dung. Thông tin rất chu đáo, bày bien đẹp và cẩn thận
Trình bày lưu loát, rõ ý, có tương tác và cả nhóm cùng tham gia
Đặt câu hỏi cho khán giả và giám khảo, lại còn có quả chuẩn bị sẵn nữa chứ. Good job
Khán giả nghe rất chăm chú, tương tác rất nhiệt tình, BGK trông cũng nghiêm túc, có giám khảo già kia còn đứng hẳn dậy để nghe kìa...
Nhóm thứ 2 chủ đề Protein với phần trình bày của Hải Linh
Nhóm Gluxit với tổ của lớp trưởng và chi đội trưởng, nhóm này toàn cán bộ cốt cán của lớp nên trình bày và chuẩn bị rất chu đáo
Chưa biết sử dụng Sơ đồ hệ thống nhưng các bạn ấy chuẩn bị rất cụ thể và chi tiết
Lớp trưởng chững trạc
Chi đội trưởng thì nghiêm túc
Team work tốt và tương tác hoàn hảo, chỉ tội là duy nhất đội Lipid có sẵn quà tặng các bạn khi đặt câu hỏi. Các đội còn lại toàn bảo là: Cám ơn các bạn đã trả lời đúng, các bạn sẽ có quà sau hehe
Đội này chắc phải đạt giải Đội đáng yêu nhất với mâm sản phẩm hơi sơ sài một tý nhưng lại trang trí xinh xắn, ngộ nghĩnh và bạn speaker có giọng nói trong trẻo, trong veo như trẻ con, nói rõ, nhanh và hay cười. Trâm Anh khác rất nhiều so với ngày mới vào lớp
Chủ đề KHOÁNG CHẤT cũng hơi khó khó với bọn con một tý, lại còn thiếu con gái nữa chứ. Dù sao thì có nhiều nữ sẽ chuẩn bị chu đáo hơn
Bảng diễn giải cũng đáng yêu ra trò
Và đây, nhóm Rau Muống VITAMIN nghịch ngợm, chắc các ông tướng ăn sạch cả sản phẩm dự thi rồi...
Rieng đội này có BGK cắp giấy vào đít lên kiểm tra và ăn thử sản phẩm, vui chưa?
Các thành viên cũng căng thẳng ra phết đấy
Đến đội thứ 4, khán giả bắt đầu oải rồi
Chỉ còn BGK của đội mình ngồi nghe, mặc dù luật cô Thảo đề ra là không được chấm điểm đội mình
Đội 5 với chủ đề NƯỚC
Sản phẩm đáng yêu chưa? Đủ các loại nước nhé...
Ban bánh khảo nghiêm túc giờ khai mạc
Đến đội thứ 5, chả thấy Ban bánh khảo đâu cả, chắc đi bắn súng phun nước hết rùi hihi
Và bãi chiến trường đây
Phải gợi ý các bạn mới biết đem đồ ăn mời cô thầy và các bác, còn đâu là lo ăn và chạy biến. Nhóm nào o ưa hoạt động thì mở sòng thế này
Các bạn gái thì ngồi thủ thỉ theo nhóm
Đa phần là ngồi nghịch smart phone thế này đây
Mẹ Loan phải dùng chiêu nịnh nọt và động viên. Thế là lại tranh nhau dọn dẹp
Và một cuộc thi để các con có ý thức nơi công cộng- THI NHẶT RÁC
Các nhóm lao như tên đi nhặt nhạnh....
Chả mấy chốc khu của tập thể 6H2 đã sạch bong, nhìn Tuệ Thư chui cả sang 6K2 để nhặt rác kìa
Sau vụ khóc mếu vì mặc áo ngứa hôm tập văn nghệ, hôm nay mẹ lại ấn tượng với Tuệ Thư hơn nữa về độ cần mẫn, chăm chỉ, tập trung và vô cùng dễ thương
Chả ai lại với bạn còi nhất lớp này đâu nhé
Trâm Anh chỉ biết há miệng cười và nhìn thôi
https://lh3.googleusercontent.com/-wyhKSn5HQnE/VFbVFGgKVfI/AAAAAAABmrU/nLNvDqKhExI/w425-h567-no/IMG_1365.JPG
Vẫn nhộn nhịp thi đua khi cô Thảo thông báo, đội giải nhất sẽ được cộng thêm điểm để tính giải nhất nhì ba cho cuộc thi DInh Dưỡng
Nhóm Trâm Anh đang cố gắng
Và đây là sản phẩm của Tuệ Thư
Nhóm Rau Muống với sự chăm chỉ của Quí...
Đôi khi không hẳn là các con lười không làm, mà chỉ là các con chậm hơn một tý nên hết mất rác rồi. Tuy nhiên, cơ hội đâu có chờ đợi ai, hãy biết nắm lấy những gì mình có thể cố gắng các con nhé. Hãy sống sao để khi nhìn lại, mình không phải ân hận và nuối tiếc
Thật là đơn giản cho cô giáo và BPH nếu đặt ăn toàn bộ ở nhà hàng cho các con nhưng bên cạnh việc tạo cho các con một thói quen ăn ngon, mặc đẹp vô cùng không tốt thì các con cũng chả có những trải nghiệm thú vị khi cùng bố mẹ tự tay chuẩn bị và vô cùng tự hào bởi những đồ ăn trưa mang đến góp cùng bạn bè. Những hộp xôi đầy giò chả, những chiếc đùi gà rán thơm lừng, hay hộp kimbat xinh xắn và cả những miếng shusi cuộn vội vàng… những đồ ăn chất chứa bao tình yêu thương của gia đình, bố mẹ, những đồ ăn có sự để tâm của chính các bạn nhỏ trong độ tuổi cần học hỏi bao điều. Đặc biệt là chương trình thi tìm hiểu về giá trị của những chất dinh dưỡng có trong bữa ăn hàng ngày. Có thể, vài chàng trai cô gái còn chưa quan tâm, còn thiếu ý thức tìm hiểu nhưng ít nhất, khi đứng lên SK trình bày, hoặc ngồi cổ vũ đội mình đang thi thố, các con cũng phần nào hiểu được ít nhất con biết Lipid là gì? Vitamin có ở đâu? Như thế nào là Gluxit hay khoáng chất. Sau cuộc thi, BPH và cô giáo vô cùng tự hào bởi sự thông minh, ý thức trách nhiệm và tinh thần thi đua của tập thể 6H2. Điểm cao nhất cuộc thi Tìm hiểu về chất dinh dưỡng thuộc về tổ 3 của Lớp trưởng Minh Hiếu A và chi đội trưởng QUỳnh Trang với 165 điểm và chủ đề Gluxit và một mâm đầy đồ ăn chứa Gluxit vô cùng chu đáo, trình bày rõ rang, dễ hiểu, vui vẻ, tương tác tốt. Tuy nhiên trong cuộc thi nhặt rác trước khi ra về, tổ đứng thứ 2 của thư ký lớp Tuệ Thư lại vươn lên được cộng 10 điểm vì sự chăm chỉ, hết mình vì công việc. Tổ của Tuệ Thư sang hẳn các lớp khác nhặt rác, dọn dẹp và thế là số lượng rác của Tổ Tuệ Thư trở thành vô địch, trong khi cả lớp trưởng và bí thư đều mải đi đâu chơi không có mặt tham gia cuộc thi cuối. Một buổi xem phim sẽ được cô chủ nhiệm thưởng cho tổ đạt nhiều điểm nhất trong buổi đi chơi thú vị ngày hôm nay.
Vui, không hẳn là có nhiều chuyện vui, vui không hẳn là ở trong bóng mát, dưới quạt và điều hòa. Vui đôi khi chỉ là những nụ cười và những kỷ niệm. Một công ty du lịch tổ chức cho hơn 1000 học sinh thì không thể đòi hỏi được một dịch vụ chu đáo. Nhưng lớp 6H2 đã có một ngày vui với cô giáo chỉn chu, quan tâm và yêu thương học trò. Với những học sinh năng động, chịu khó tìm tòi và tích cực tham gia các hoạt động của lớp. Nhiều nụ cười và có thể có cả những giọt nước mắt ấm ức và cả những bạn còn chưa ngoan, tự do đi chơi không xin phép, không tham gia hoạt động cùng tập thể, thiếu kỹ năng ở chốn đông người, hay kêu ca, kèo nhèo… nhưng không sao cả. Các con đang trong giai đoạn dần hoàn thiện mình, hoàn thiện mọi kỹ năng. Cái quan trọng nhất là các con có ý thức với thầy cô, bạn bè với những hoạt động của lớp. Và đặc biệt là có những kỷ niệm đáng nhớ trong tuổi thơ trong sáng. Những kỷ niệm sẽ cùng các con song hành trong chặng đường đời còn rất dài, rất dài trước mắt. Hẹn gặp 6H2 trong những kỷ niệm tiếp theo nhé các con thân yêu.
Chọn BẠN mà chơi
Wednesday, 15 October 2014 11:26
Ngay từ khi con còn bé, mẹ đã luôn suy nghĩ về việc chọn bạn cho con. Con sẽ học được những điều tốt đẹp từ bạn bè nếu con có những người bạn TỐT, những người bạn TỐT thì chắc chắn được sinh ra và nuôi dưỡng trong một gia đình tốt đẹp với tâm huyết của mẹ cha và môi trường gia đình hạnh phúc. Chính vì vậy, bạn con là bạn mẹ… từ khi con học mẫu giáo cho đến bây giờ mẹ có thêm gần 100 đứa con nữa. Cứ nhìn thấy mẹ Loan là chào hỏi inh ỏi, ôm ấp nồng nhiệt và dịu dàng sẻ chia niềm vui, nỗi buồn với mẹ. Một điều hạnh phúc nữa là bố mẹ của các bạn lại trở thành bạn bè của bố mẹ với cùng sở thích, đam mê và đặc biệt là niềm đam mê giáo dục con cái. Những Hoa Tulip, những A9, 5A10 hay base ball club và sắp sửa là 6H2 thân yêu của con sẽ đem đến cho cuộc sống của bố mẹ thêm phần thi vị vì bố mẹ sẽ có thêm những người bạn mới đáng yêu cho cả con và bố mẹ nữa.
Con ẩm ương bước vào một giai đoạn mới, bố mẹ có thêm em… Gia đình thêm bận rộn, thời gian dành cho con không nhiều như trước. Việc chọn bạn cho con bố mẹ cũng sao nhãng phần nào. Thế mà nhân ngày sinh nhật, khi được phép mời mấy bạn thân nhất đi chơi cùng, con trai bảo con mới chỉ thân với 2 bạn nhất trong lớp là Bảo Minh và Thế Anh. Mẹ đã rất vui khi con thông báo tình hình như vậy vì feeling của mẹ về hai bạn đó rất tốt luôn, nhưng hôm nay, sau một ngày tha lôi, cùng trải nghiệm, cùng nói chuyện và chờ đợi 3 anh chàng của mẹ vui chơi, nghịch ngợm… mẹ đã thầm cám ơn con trai về việc CHỌN BẠN MÀ CHƠI. Bảo Minh và Thế Anh là hai bạn trai rất ngoan và vô cùng có ý thức. Một bạn học giỏi nhất lớp, một bạn thì năng động, hát hay, nhẩy giỏi và vô cùng cá tính. Cả một ngày từ sáng đến tối chở các con đi chơi, cùng các con nô đùa và cùng ăn 2 bữa chính, vài bữa phụ … mẹ càng thấy vui hơn. Cuộc sống, đôi khi mọi chuyện đến với mình bởi chữ DUYÊN con trai ạ, có thể con cũng tình cờ thân thiết với 2 bạn vì cùng học thêm lớp Toán thầy Tùng rồi vào cùng một lớp thì đương nhiên các con sẽ thân nhau, tuy nhiên trong một tập thể 53 con người, 53 tính cách… có nhiều bạn cũng học giỏi, cũng hát hay và cả những bạn rất ngang nghạnh , đành hanh vô ý thức thì con vẫn có tình cảm tốt đẹp nhất với 2 bạn Bảo Minh và Thế Anh. Đó là điều Mẹ lấy làm mừng rỡ. Cám ơn con trai, cám ơn cái DUYÊN của con nhé và cám ơn cả những cảm xúc thân quen của các con để các con được làm bạn của nhau trong 4 năm THCS và trong cả một tương lai rất dài phía trước nữa. Cùng hỗ trợ nhau học hành, cùng chia sẽ niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống nhé 3 chàng trai 6H2 của mẹ.
Phượt cùng Kẹo Mút
Tuesday, 07 October 2014 13:19
Vui lắm í, chuyến đi xa đầu tiên trong đời em
2.5 tháng, Kẹo Mút của mẹ bị ốm, phải dung liều kháng sinh đầu tiên. 3 đợt kháng sinh liền tù tì trong 1 tháng mà đờm vẫn khò khè ở cổ họng. Mặc dù luôn mong muốn con sẽ mạnh mẽ, trâu bò như bố mẹ và anh hai dưng mà cha mẹ sinh con, trời sinh tính. Kẹo Mút nhiều thiệt thòi hơn anh Kem khi mẹ mang bầu, mẹ mệt mỏi cả về tinh thần lẫn thể chất nên o lên cân nhiều, o vui, hay khóc thế nhưng trộm vía, em ra đời chưa đủ tháng nhưng lại nặng hơn anh Kem 3 lạng. Sinh ra cái là e đã khác anh Kem rùi, gào khóc thảm thiết cả ngày, cả đêm… ngủ thì lơ mơ như lời bà trẻ Dung nói là em ngủ kiểu chiêm bao, ngủ tí là dậy, o say há mồm ra như anh Kem. Vấn đề rất lớn là cứ mở mắt ra là em gào, gào khản tiếng, người rung bần bật, chân tay co rút, tím tái… người cứng rắn, bản lĩnh như mẹ còn phát sợ. Chỉ dí cái bình sữa vào mồm là em im, nhưng lại chỉ ăn tý chút e lại thôi, ngủ hoặc mơ màng mộng mị cười toe toét và hình thành một tính rất xấu là ăn vặt. Mẹ thì bận rộn, đặc biệt từ khi có em mẹ rất nhiều việc, cám ơn em sinh ra trên đời làm mẹ có lộc nhưng lại làm mẹ thương em o được ở gần mẹ nhiều. E thông cảm nhé, mẹ cũng chỉ vì em và anh Kem, mẹ đi cày để mong sao 2 anh em có cuộc sống đủ đầy, để ước mơ cho 2 anh em được đi du học, được mở mang tầm mắt, để ước mơ của mẹ nhanh chóng thành hiện thực nên khi em còn bé, mẹ chấp nhận xa em nếu quá bận, rồi khi em lớn hơn, mẹ sẽ ở bên em. Mẹ hứa.
Thời tiết HN nắng mưa thất thường, độ ẩm cao, môi trường ô nhiễm, em không được bú sữa mẹ nên mẹ lo sức đề kháng của em sẽ kém, I như rằng 2.5 tháng em ốm lần đầu. Mẹ lo mất ăn, mất ngủ… khám lên khám xuống, lựa chọn mấy bác sĩ, mấy bệnh viện, cân nhắc từng loại kháng sinh. Cuối cùng thì e vẫn phải dùng kháng sinh loại nặng, thương em đến thắt lòng ra í nhưng vẫn nghĩ, thôi thì thuốc nặng còn hơn để bệnh nặng. Và sau liều kháng sinh thứ 3, buổi sáng hoàn thành liều thuốc cuối thì buổi chiều, e được cùng bố mẹ lên đường. Cuộc hành trình đầu tiên trong đời ( Không tính chuyến đi tắm suối nước nóng Kim Bôi, Hòa Bình lúc 2 tháng nhé, dưới 100km với gia đình em thì không tính là PHƯỢT )
CHUYẾN DU HÍ QUẢNG BÌNH CỦA KẸO MÚT
Mắt long lanh, em ngồi im trong carseat để lên đường
Anh Kem đã thế chỗ của mẹ rồi, vì giờ mẹ là dành cho em
Chỗ mẹ ngồi giờ đổi sang sau Bố, có Kẹo Mút đồ đạc lỉnh kỉnh chưa?
E được mẹ cho ra ngoài carseat cho thoải mái một tý, e sung sướng vươn vai cười toe toét...
5h chiều, đón anh Kem từ trường về là cả nhà mình lên đường, car seat sẵn sàng, bố cài em vào seat belt đàng hoàng, em hơi khó chịu tý vì ngồi car seat cứ gù gù cái lưng. Mọi lần bố chạy 5h chiều chỉ 12h đêm là đến Vinh thôi, lần này đường xá ngày lễ đông đúc quá, lại thêm em quá bé nhỏ nên bố chạy chậm thành ra 2h sáng hôm sau mới đến Vinh, KS qua đêm cũng bình dân thôi ạ, em chui vào cái màn du lịch bố sắm ngủ ngon lành. 7h sáng hôm sau mẹ lại dựng em dậy lên xe sau khi e ị đùn một bãi ra cả ngoài bỉm, bửn cả cái ga trắng muốt của KS. Trộm vía, xe rung rung… e lại say ngủ, thi thoảng ọ ẹ vì đói mẹ nhét cái ti giả vô miệng em là em lại nuốt nước bọt ngủ tiếp. Yêu em cực.
Bố sắm cho em cái màn này, e đến KS là chui vào đấy ngủ tít thò lò mặc dù mồ hôi mồ kê nhễ nhại
Nhưng rảnh rang là em lại cười rõ là tươi
Cả nhà em thẳng tiến Quảng Bình, đường xấu, ổ gà rung bần bật, người đi tấp nập… e đói chả có chỗ mà dừng lại cho em ăn, thế là mẹ cho e ăn luôn trên xe, bố cố gắng đi từ từ, chậm chậm nhưng thi thoảng vẫn lao phải ổ gà rung bần bật. Thế mà trộm vía em cứ vừa đi vừa hút hết định lượng sữa của em đến vèo một cái. Yêu em ghê. Ngày xưa, nhà e có 2 loại du lịch, một là nghỉ ngơi ở resort và 2 là phượt bụi bậm hoàn toàn. Nghỉ ở resort thì bố mẹ em tiếc tiền lắm vì toàn check in xong là lượn, bố mẹ em và anh hai có hoa ở chân mà, nằm yên là khó chịu nhưng bây giờ có em, bố mẹ đành phải cắt bớt hoa chân, anh Kem tự lập rồi nên không cần bố mẹ phải trông coi nhiều. Anh í tự bơi lội, đạp xe, nghiên cứu mọi thứ và thi thoảng còn giúp bố mẹ trông em nữa còn bố mẹ thì dành thời gian với em thôi, lần này đương nhiên là nhà mình chỉ ăn ngủ trong resort thôi, không đi đâu hết cả ngoài bãi biển, bể bơi.
3 anh em anh làm người mẫu cho mẹ tác nghiệp đấy
ANh tập trung rất chi là cao độ
Nhà em đi đâu cũng đủ đồ nghề lắm, như vậy mới có thể thuận lợi mà trải nghiệm chứ.
Đi phượt thành công một phần vì em có một ông bố toẹt vời nữa
Bãi chiến trường của bố con em đấy
Và cả ông anh Kem Mút siêu đảm đang- Trông em cho bố mẹ đi bơi, anh í đặt em thế này cho tiện, đỡ phải để mắt vẫn chơi điện tử được mà không sợ em rơi xuống đất- Good job anh Kem Mut
Và thế là... bố mẹ cứ thảnh thơi tự sướng, dù ông con còn bé tí tẹo tì teo
Ông anh thì tự giải quyết việc của mình, thi thoảng nhảy vào ké một tý
Trộm vía, em hợp đi du lịch, em ăn ngoan, ngủ ngoan để bố mẹ ngủ lấy sức sau mấy tháng vật vã với em. E ra bể bơi nhìn trời, nhìn đất… e làm người mẫu cho bố em chụp ảnh. Thế là hết . Trời hơi mưa mưa, nắng không to nên cả chuyến du lịch em chả được tắm biển tý nào, chị nằm trên biển, hưởng gió biển và về nhà vào bồn tắm bơi với tinh dầu tràm, thế là em relax lắm rồi í.
E cũng nằm ngắm biển như ai
Vì em là Kẹo Mút
Chả cần ra biển, e bơi ở nhà ... chỉ cần ra biển hưởng gió thôi là e mãn nguyện lắm rồi
Cái mặt phởn phơ của em kìa
Kế hoạch học bơi trước 6 tháng của mẹ em bị sập tiệm do em bị ốm, nhưng nhìn em thế này, mẹ lại phải suy tính thôi
Được đi chơi, e hí ha hí hửng thế này này
Thế thì gọi gì là PHƯỢT nhỉ? Với bố mẹ thì là nghỉ dưỡng, nhưng với em thì đúng là PHƯỢT rồi…. e ngồi xe mấy trăm km, đêm hôm hay sáng sớm em đều thích nghi tốt. KS xịn thì em ê a cười nói, KS bình dân thì em ngủ tít mù. Chuyến về, sau một đêm ngủ ở Thiên Cầm, bố em chạy một mạch từ Hà Tĩnh về HN lúc 10h đêm, em trộm vía ok đến hôm nay sau chuyến đi nửa tháng, mẹ mới dám viết về chuyến đi đầu tiên của em để make sure em đã ổn, thích nghi và không hề ốm nhé. Bố chỉ rút kinh nghiệm là chuyến đi sau, em bé nên bố sẽ cân nhắc quãng đường và việc nghỉ ngơi hợp lý hơn, khoa học hơn để e thích nghi và mạnh khỏe.
Dù là đi du lịch hay trong cuộc sống, từ bây giờ e trở thành trung tâm vũ trụ
Dù em chưa biết hưởng thụ nhưng ai cũng yêu em
Em sẽ quên chẳng nhớ gì, nhưng bố mẹ sẽ giúp em ghi dấu ấn- Bãi biển Quảng Bình đã in dấu chân bà mẹ 60kg đang bế em...
Một chuyến đi quá đơn giản so với những chuyến đi của gia đình em từ trước đến nay. Nhưng với em, là cả một thử thách lớn lao đấy em nhỉ? Để chứng minh rằng, em làm được, e theo được và e xứng đáng là thành viên của gia đình Kem Mút. Đừng ai nghĩ rằng em bé quá, e chả biết gì nhé. Nếu ở nhà, chắc em sẽ nhớ bố mẹ lắm, và bố mẹ cũng o nỡ xa em như thế. Em đi, e chưa biết đâu là Vinh, đâu là Hà TĨnh, e cũng chả biết thế nào là KS, thế nào là resort đâu. Nhưng chắc chắn em cảm nhận và lớn lên nhiều lắm. Nhìn em mở mắt ngắm trời xanh qua cửa số, em lạ lẫm lắm, e chăm chú cực kỳ và những khi không ngủ, e đã chăm chú ngắm trời mây không khóc như kiểu của em là o ngủ sẽ khóc đòi ăn. Ở nhà, thi thoảng em mới ra đường, mới ngồi car seat một chút rồi thôi, trong thành phố mẹ cũng chả cài seatbelt cho em, nhưng đi xa thế này, e quen với việc ngồi car seat rồi, nhiều lúc mẹ bế em ra, ôm em vào lòng tý xíu, tưởng để em đỡ mỏi lưng, nhưng hóa ra khi thả lại ghế, em lại khoan khoái hơn nhiều. Sẽ thật tốt cho những thói quen khoa học, lên xe là vào car seat và cài seat belt, mẹ sẽ cùng em lượn lờ được nhiều hơn mà không cần bố và anh Kem hỗ trợ. Chuyến đi 5 ngày, đến ngày thứ 2 thì e tự xoay nghiêng ngả, ngày thứ 4 thì em lật lần đầu tiên và đêm ngày thứ 4 ở Thiên Cầm là e lấy đầu làm tâm, e quay tròn để ngoái theo anh Kem và bố mẹ. Đi chơi về nửa tháng e trộm vía không ho hen, khèn khử… Đờm ở cổ họng bay biến từ lúc nào. Giờ e cười sằng sặc mỗi khi nhìn thấy ông anh yêu quý là anh Dũng và khóc lóc run rẩy khi nghe ông anh Kem Mút đeo cặp kính dí sát vào mặt em mà nựng oang oang: EM ƠI, EM À, YÊU EM QUÁ, YÊU EM KHÔNG THỂ CHỊU ĐƯỢC Í….
E tự lật lần đầu tiên đây nhưng chả ngóc đầu lên nổi
Cuộc sống của mẹ với vô vàn nỗi buồn nhưng vẫn không thể lấn át được niềm vui, niềm hạnh phúc khi có thêm em làm đầy ắp thêm những niềm hạnh phúc trong gia đình bé nhỏ KEM KẸO của bố mẹ. Mẹ sẽ cố gắng nhiều hơn, yêu cuộc đời, yêu công việc, yêu bản thân mình hơn nữa để luôn tươi cười, lạc quan bên gia đình nhỏ đáng yêu của Mẹ.
Những kỷ niệm dấu yêu của em trong 5 tháng đầu đời đây ạ:
Em mới ra đời
E chuẩn bị xuất viện
Bố đón e về...
E hay khóc nên em luôn phải ngậm cái kia để em không khóc được
Xe bố rung rung, em ngủ say sưa
E ngủ ngoặt nghẹo
Và e đã về đến ngôi nhà thân yêu và cái giường rộng rãi của em
Em được thăm đông nhất bệnh viện vì bố mẹ em được nhiều người yêu thương, về đến nhà là em có khách, vị khách làm bố mẹ e đều vô cùng xúc động. Cô giáo chủ nhiệm cấp III của bố mẹ em, nơi kết nối tình yêu bố mẹ và ngọn nguồn để em được sinh ra trên đời. Bà bị tai biến một lần rồi, chân tay tập tễnh nhưng phải qua thăm em ngay vì quá mừng cho bố mẹ em. Em hãy hãnh diện nhé vì em được sinh ra trong một gia đình vô cùng tình cảm và nhiều tình yêu thương
Những lời chúc giản dị, thân thương của bạn bè bố mẹ tặng em
E được massage 10 ngày đầu tiên
Các cô ý tá Việt Pháp dịu dàng và giầu kinh nghiệm lắm
Thế mà cứ vừa được massage em vừa gào ầm ầm thế này này
Và khi e tắm, e cứ ngoạc cái mồm ra chả có lí do
Thi thoảng mới được ngày im im, ngoan ngoan thế này
Anh Kem đã biết cho em ăn từ khi e một tháng nhé, yêu anh í lắm lắm
Gia đình mình lúc nào cũng hạnh phúc và yêu thương nhau hiện lên trong ánh mắt thế này Kẹo Mút ạ...
Lúc nào e cũng được yêu thương
Gia đình mình luôn là gia đình hạnh phúc, có thêm em hạnh phúc như nhân lên ngàn lần, chả hề có chành chọe, đành hanh, chả bao giờ bố mẹ tị nạnh đùn đẩy công việc với nhau. Cùng nhau chia sẻ, cùng nhau yêu thương là văn hóa sống của nhà mình. Hai anh em cũng theo nề nếp của bố mẹ nhé
Được đẩy đi dạo khắp nơi
Và e ngủ rất sung sướng
Anh Kem yêu em lắm lắm
Anh í bế em cho mẹ đi salon tóc nhé
Anh í đang dỗ em đấy: Anh xương, anh xương, anh xương em lắm í
Nắn chân nắn tay nào
Anh xương, anh xương mà cứ dí cái kính vào mặt em làm em sợ khóc thét lên hồi e 2 tháng
Yêu em chưa?
Cái mắt em kìa
Không yêu sao được
Mấy ngày tuổi thôi mà em cũng liếc ác chiến thế này
Sáng sáng e được ra ban công tắm nắng, hơn hẳn anh Kem rồi nhé, hồi đó trên tầng 6 cao chót vót, anh Kem chả được tắm nắng bao giờ
Tắm nắng cũng phải ngậm ty giả cho đỡ khóc. Đó chính là Kẹo Mút
Và cuối cùng thì e đã nude
Một kiểu tắm nắng của em
Vừa tắm nắng e í vừa ngủ mơ màng
Lần đầu tiên đi bác sỹ
Cái góc của em đấy ạ
Cứ trông em là dù giữa hè nóng nực, anh Kem cũng vác chăn ra đắp cho em khỏi ngã
Chăn nặng thế này thì em khỏi ngã luôn nhé
4 tháng, e bắt đầu học hỏi đủ thứ trên đời, o chịu nằm yên tí nào cả... Mẹ o nói chuyện là em khóc ỉ ôi. Mẹ đành đọc truyện còn em xem bìa thế này này
Ngày xưa anh Kem chí phèo, còn em thì đầu gấu
E còn rất tự hào vì em được các chị bạn gái anh Kem đến thăm, toàn chị xinh, học giỏi và chân dài thôi nhé
Chị Ngọc Ánh đến trước, hôm nay là chị Tú Quỳnh còn ngày mai là????
Là chị Diệu Hân xinh đẹp
Tận 7.8 tuổi anh Kem mới được chơi súng, thế mà giờ anh í đem ra đặt lên bụng rồi chụp ảnh cho em thế này đây
Mẹ cúng Mụ cho em khi tròn tháng
Mong em hay ăn, chóng lớn, mạnh khỏe, thông minh, không ốm đau, bệnh tật
3 anh em em đấy....
Em tí tởn
Em suy tư nhưng vẫn bướng bỉnh
https://lh6.googleusercontent.com/-qrZAedXJ9F0/VBctutyy1PI/AAAAAAABgOY/O8kKMPiN6sM/w425-h567-no/IMG_8978.JPG
Em nhớn nhác vui đùa cùng anh Kem
E vừa ăn vừa ngủ
Càng lớn e càng đáng yêu và xinh xắn hơn, mẹ vẫn lưu lại những hình ảnh thơ bé cho em để em làm kỷ niệm, khi nào em lấy vợ mẹ sẽ tặng vợ em
CHuẩn bị cho những chuyến đi của em, bà nội đã sắm cho em vô số bộ bơi xinh xắn.... rồi e lại hoa chân giống bố mẹ và anh Kem thôi
Chưa bao giờ mẹ thấy quyết định nghỉ làm thuê là đúng như thế này, mẹ có thời gian để sản xuất ra em, có thời gian dành cho anh Kem Mút, cho gia đình mà mẹ vẫn được làm công việc mẹ đam mê
Rảnh rang công việc, mẹ đẩy e đi phố, đi thăm hỏi họ hàng.... yêu thương, quan tâm, chia sẻ lại được nhân lên nhiều nhiều lần
Và chuyến đi đầu tiên của em vào một chiều mưa gió
Em út ít nên ai cũng cưng em
Dù con nhỏ nhưng bố mẹ em vẫn được buôn bán tám chuyện sôi nổi như thế này
Các anh zô ghê quá, e nằm sau sợ lắm đấy
Các anh vui chơi, 1,2,3 vô loạn lên còn em thì cứ ngơ ngơ, ngác ngác thế này
Và e đã được xuống bể bơi nhé
Con búp bê của mẹ kìa
Em không hề sợ sệt mà mở mắt ngắm những gì lạ lẫm quanh em
Kể cả bơi một mình nhé
Cũng ngó ngoáy cái chân như ai
Sang tháng thứ 4 e bắt đầu thích nằm nghiêng
Mỗi chặng đường em đi sẽ có những kỷ niệm đi qua đời em, kỷ niệm khi e tròn tháng là mẹ nhờ Mrs Seven ( Bà Bẩy ) đến chăm em, bà yêu em thật lòng nhưng mỗi tội là bị lãng tai, bà hay làm rơi vỡ nên thi thoảng lại đổ vỡ đến xoảng một cái, e giật mình lại khóc gào lên... Chia tay bà em chưa biết nhớ, nhưng bà thì nhớ em cứ quay lại thăm em suốt. Khi lớn lên, những bức hình này sẽ giúp em nhớ về một thời thơ ấu của em nhé
Thật không sai khi gọi e là ĐẦU GẤU, nhìn cái mắt, cái trán em mà xem...
Em yêu nhất là bố Dũng, người làm e cười lần đầu là bố, cười ra tiếng lần đầu là bố và cười như nắc nẻ cũng là bố... Bố đi làm về chỉ đứng cửa tặc tặc mấy cái là em cười toe, nửa đêm đang ngủ mơ màng, bố đứng trong bóng tối nhe hàm răng đen xì ra cười thế là thôi, bao nhiêu công ru hời, nựng nịu làm em thiu thiu ngủ đúng giờ tan thành mây khói, em lại tỉnh như sáo sậu, nhe hàm răng móm mém ra cười toe toét, hết ngủ luôn
E đi viện khám bệnh lần 3 đấy.....
Em với Kem Mút ai sẽ học giỏi hơn ai?
Trước mắt là tật xấu gì e cũng học nhanh hơn anh Kem Mút, từ ăn vạ, gắt ngủ, khóc mếu, ụ đùn cho đến mút tay như thế này
Lúc đầu e còn cho cả nắm đấm vào miệng rồi nghẹn khóc tùm lum, giờ e khéo léo cho ngón tay cái mút chùn chụt
Tay em lúc nào cũng ướt nhèm nhẹp rõ bẩn thỉu, thế mà bố mẹ vẫn iu em, đúng là cứt ai vừa mũi người đấy em nhỉ
Càng lớn em càng biểu cảm lắm rồi, mẹ iu e thế này nhất
Nhưng nhiều người lại iu cái ảnh gấu biển này
4 tháng, thấy em yên trong cũi, tưởng em say giấc nồng rồi hóa ra em yên lặng ngoáy đầu xem tivi và mút ngón cái. Nhất em
Mẹ đi công tác mua mũ 2 tuổi về mà e đội vừa
Trộm vía em
Dù gì thì gì, muốn e ngoan thì bố mẹ phải có bạn này đi cùng em
Anh cũng nằm ngắm biển như ai..
Và hôm nay em tròn 5 tháng, mẹ hoàn thành lần đầu tiên một entry về em, nghe có vẻ thiệt thòi hơn anh Kem em nhỉ? Anh Kem với album ảnh dầy khự và những cuốn nhật ký chi chít chữ của mẹ nhưng thực ra thì để làm một entry này cho em còn tốn thời gian hơn nhiều đấy em ạ. Em hãy nghĩ, em sinh sau đẻ muộn, e được hưởng tất cả những gì tốt đẹp nhất từ gia đình, bố mẹ, anh Kem và cả bạn bè của bố mẹ dành cho em nữa. Em hãy là em bé đáng yêu để xứng đáng với sự quan tâm yêu quý của mọi người nghe em. Hun em chụt chụt chụt..
Mùa thu Hà Nội ...
7/10/2014
More Articles...
Page 3 of 53
<< Start < Prev 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 Next > End >>